NHỮNG ĐÓNG GÓP MỚI VỀ HỌC THUẬT, LÝ LUẬN, LUẬN ĐIỂM MỚI VỀ KHOA HỌC VÀ THỰC TIỄN CỦA LUẬN ÁN
Họ tên NCS: BÙI THỊ LUYẾN,
Sinh ngày: 24/04/1986
Ngành: Lý luận và Phương pháp dạy học bộ môn Ngữ văn
Mã số: 9140111
Khóa: 2016
Tên đề tài luận án: Ứng dụng phương pháp giao tiếp trong dạy học Ngữ văn nhằm phát triển năng lực giao tiếp tiếng Việt cho học sinh Khmer bậc Trung học Cơ sở.
Người hướng dẫn chính: PGS. TS. Nguyễn Thị Hồng Nam
Người hướng dẫn phụ: TS. Nguyễn Thị Huệ
Cơ sở đào tạo: Trường Đại học Trà Vinh
NỘI DUNG TRANG THÔNG TIN TÓM TẮT
Nghiên cứu này được thực hiện nhằm góp phần giúp học sinh Khmer bậc trung học cơ sở đang theo học ở các Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú Trung học Cơ sở ở Trà Vinh có khả năng giao tiếp tự tin, hiệu quả, thông qua các hoạt động đẩy mạnh tương tác trên nguyên lý của phương pháp giao tiếp trong giờ Ngữ văn. Đồng thời, nghiên cứu cũng cung cấp thêm bằng chứng về hiệu quả của việc dạy và học Ngữ văn theo phương pháp giao tiếp trong bối cảnh dân tộc thiểu số, nhà trường Phổ thông Dân tộc Nội trú ở Việt Nam.
Nghiên cứu có cấu trúc gồm bốn phần: (1) khảo sát các chương trình và chính sách hiện có ở Việt Nam đối với việc dạy và học tiếng Việt cho học sinh Khmer ở các trường dân tộc nội trú; (2) khảo sát thực trạng dạy và học tiếng Việt (bao gồm năng lực dạy của giáo viên và năng lực giao tiếp của học sinh), đối chiếu với kết quả báo cáo của cơ quan chức năng; (3) Nghiên cứu hệ thống lý luận về năng lực giao tiếp, phương pháp giao tiếp và kinh nghiệm áp dụng của các nước trên thế giới, nhất là với đối tượng tương tự như điều kiện của Việt Nam; từ đó xây dựng lý thuyết dạy học phát triển năng lực giao tiếp cho học sinh Khmer bậc trung học cơ sở dựa trên nền tảng của phương pháp giao tiếp; (4) Thực nghiệm, kiểm tra sau thực nghiệm và rút ra bài học kinh nghiệm trong việc vận dụng linh hoạt phương pháp giao tiếp trong việc nâng cao năng lực giao tiếp tiếng Việt cho học sinh Khmer ở Việt Nam cũng như các khuyến nghị cho việc điều chỉnh các chính sách, các hoạt động dạy và học Ngữ văn có liên quan sắp tới.
Kết quả thực nghiệm cho thấy tính ích dụng của phương pháp giao tiếp trong dạy học Ngữ văn nhằm phát triển năng lực giao tiếp cho đối tượng nghiên cứu là học sinh Khmer bậc trung học cơ sở đang theo học ở các Trường Phổ thông Dân tộc Nội trú Trung học Cơ sở trên địa bàn tỉnh Trà Vinh. Vì các địa điểm thực nghiệm, các mẫu thực nghiệm đã được lựa chọn kĩ để có thể đủ điều kiện trở thành mẫu đại diện nên chúng tôi tin tưởng rằng kết quả nghiên cứu có thể tiếp tục được nhân rộng ở cả phạm vi nghiên cứu, đối tượng nghiên cứu và phạm vi ứng dụng.